Khi biết được còn chút tôi như thế

Khi biết được còn chút tôi như thế
Tôi vẫn biết còn chút tôi như thế khi bão giông không thổi từ trời bão từ em nghiêng ngả những lâu đài và còn chút tôi còn đêm trăng muộn chùm mây nào trôi nổi tiếng ru em đường tìm nhau trong đời không phải dễ

(Ảnh: Hải Hà)



KHI BIẾT ĐƯỢC CÒN CHÚT TÔI NHƯ THẾ

(Kim Chuông)


Tôi vẫn biết còn chút tôi như thế

khi bão giông không thổi từ trời

bão từ em nghiêng ngả những lâu đài


và còn chút tôi còn đêm trăng muộn

chùm mây nào trôi nổi tiếng ru em

đường tìm nhau trong đời không phải dễ

em sang đông, tôi lại đón thu tìm


tôi còn chút trên cành sương

đêm lạnh

bóng ai đi sương hóa giọt lệ nhòa

tiếng ai nấc trong ai cay đắng

sao nặng chìm nỗi niềm ấy trong ta


dẫu như thế còn hơn nghìn lần gặp

hoa là hoa. Đá là đá trơ lì

trái đất nghèo còn ta khô cứng

vạn vật ư ? Nghĩa lý ấy còn gì


tôi vẫn biết còn chút tôi đêm nhớ

khi trăng thành mắt đợi cuối trời khuya .

                             K.C – Thu 1990