Không đề

Không đề
Có chắc rằng khi đến với lặng thinh Lời đã đủ mặn nồng vần thơ khát Có biết rằng khi tâm mình đã nhạt Chữ thanh tao mới rõ tiếng trọn vành.

 

 


Có chắc rằng khi đến với lặng thinh 

Lời đã đủ mặn nồng vần thơ khát

Có biết rằng khi tâm mình đã nhạt

Chữ thanh tao mới rõ tiếng trọn vành. 

 

Ơi hồn thơ vẫn mãi búp trên cành

Đừng buồn nữa… lòng đời luôn hẹp thế

Và dấu yêu dẫu hững hờ như thể

Thì nhiễu phiền vẫn quấy nhức tâm giao. 

 

Người thẫn thờ ôm huyễn hoặc lao xao

Người đau đáu chấp nỗi niềm ly biến

Biết về đâu tấm ân lành chân thiện 

Thức lòng mình khúc tự tại tiêu dao.

 

Ngẫm thương đời cứ mê mải thấp cao

Xót vàng thau mãi phũ phàng lấn lướt

Khúc cầm huyền buốt tê lòng mắt ướt

Nhịp thẫn thờ 

nhân nhẩn đắng

đường thơ…

 

25/12/2019

Trần Huyền Tâm

———

(*) Tự tại tiêu dao: sống ung dung thanh thoát, không bị bó buộc, chấp trước.