KHÔNG ĐỀ

KHÔNG ĐỀ
Sáng lạnh... bìa lịch trơ xương... Ngày cuối ngập ngừng trong bàn tay thiếu phụ trong ký ức xếp dần đầy xưa cũ trong gương soi những hôm nay...

 



Sáng lạnh... bìa lịch trơ xương...

Ngày cuối ngập ngừng trong bàn tay thiếu phụ

trong ký ức xếp dần đầy xưa cũ

trong gương soi những hôm nay...


Nâng niu ngày tháng của ta

mặc cho ngoài kia người và thú

giữ cái vẹn nguyên và giữ những gì chưa đủ...

an nhiên treo lên tường một ngày mai


Bùi Lan Anh