Không thôi ngạc nhiên

Không thôi ngạc nhiên
Sau trang giấy là 3000 thế giới Cô đơn giấu thật sâu là ngọn đèn vời vợi Đóng cửa lại rồi chúng ta đối thoại Môi rách rồi ứa tiếng câm Chim Câu ít. Súng nổ nhiều Ước mơ hoà bình bóng bay

(Ảnh: Pixabay)



KHÔNG THÔI NGẠC NHIÊN

(Nguyễn Đức Hạnh)

 

Đọc Mai Văn Phấn và không thôi ngạc nhiên

Cách hôm nay mười mấy năm, tôi hướng dẫn Luận văn Thạc sĩ tìm hiểu về Thơ Mai Văn Phấn. Luận văn ấy có số thứ tự là 1. Bây giờ hình như đã có 29 luận văn tìm hiểu về thơ Anh.

Đã có một chỗ ngồi sang trọng trên Chiếu thơ Truyền thống, đánh dấu bằng giải thưởng Thơ trên báo Văn Nghệ. Vậy mà anh không đi tiếp con đường vinh quang ấy. Im lặng hơn 10 năm. Đọc và tự học. Giỏi tiếng Anh. Khai mở cho mình một hành trình mới. Dũng cảm và kiên trì!

Là người trầm sâu, sống hướng nội, khiêm nhường, lặng lẽ đi rồi đến với vinh quang mới. Thơ Anh đã được dịch ra hơn 10 ngôn ngữ khác nhau, đạt được nhiều giải thưởng Quốc Tế danh giá.

Mai Văn Phấn là một trong  vài cái tên sáng giá nhất của thơ Việt Nam đương đại.

Bên cạnh những tác phẩm thơ mang dấu ấn của Chủ nghĩa Hậu hiện đại đã được “Mai Văn Phấn hoá“, Anh còn có hàng loạt tiểu luận trí tuệ - tài hoa về thơ, về văn chương Việt Nam và thế giới.

Nhận được sách anh tặng, nhận phản ứng lan truyền, đọc rồi cảm tác:

 

Sau trang giấy là 3000 thế giới

Cô đơn giấu thật sâu là ngọn đèn vời vợi

Đóng cửa lại rồi chúng ta đối thoại

Môi rách rồi ứa tiếng câm

Chim Câu ít. Súng nổ nhiều

Ước mơ hoà bình bóng bay

Trẻ con đau, đói và chết

Những ngón tay xinh quờ quạng

Rờ rẫm mặt chúng ta …

Thơ vịnh cảnh bị lũ cuốn trôi

Thơ tình yêu bị gặm nham nhở bởi nạn đói

Có nghĩa và vô nghĩa? Thiêng liêng và mất giá

Những ngón tay thơ gõ vào thế giới

Còn Vừng đâu mà mở ra?

Sau ồn ào cười nói như kịch sĩ

Đóng cửa phù du nhắm mắt nhìn nhân thế

Thấy người cười người khóc trong ta

Thấy vào chơi ít người nhiều ma

Đốt thơ  mình đun nước pha trà …