Khu vườn đêm đông

Khu vườn đêm đông
Trở mình gặp phải mùa đông Gió hun hút gió, tịnh không căn phòng Buông tay khỏi giấc mơ nồng Cuồng quay rơi với bềnh bồng phù vân Thế gian đi được mấy phần


(Ảnh: Pixabay)


KHU VƯỜN ĐÊM ĐÔNG

(Trương Minh Hiếu)

 

Trở mình gặp phải mùa đông

Gió hun hút gió, tịnh không căn phòng

Buông tay khỏi giấc mơ nồng

Cuồng quay rơi với bềnh bồng phù vân

 

Thế gian đi được mấy phần

Vị đời nếm trải mấy lần đắng cay

Xa gần, dài ngắn nào hay

Vui chưa háo hức đã day dứt buồn

 

Đêm nay có một khu vườn

Hoa theo ong bướm tìm đường bay đi