Khúc trà chiều

Khúc trà chiều
Chả có lẽ hạ cứ đành hanh mãi Nóng mê man bức bối lối ngâu về Chiều đất Thái nực nồng dằn dỗi gió Ve ran bầy, đồng nhịp, trả treo* mây.




 

KHÚC TRÀ CHIỀU

(Trần Huyền Tâm)

 

Chả có lẽ 

hạ cứ đành hanh mãi

Nóng mê man bức bối lối ngâu về

Chiều đất Thái nực nồng dằn dỗi gió

Ve ran bầy, 

đồng nhịp, 

trả treo* mây. 

 

Chén trà xanh 

hương sóng sánh, thơm đầy

Êm sắc nước, chếnh chao lời, đắm đuối 

Thanh mát cả phút chờ châm nước cuối 

Nối tay cầm, 

chát ngọt 

tỏa lan bay. 

 

Một nhấp môi 

mà tim đã mềm say

Dập dềnh sóng, mắt đại ngàn, xa ngái 

Bung biêng cả bước chân chiều đang quái

Ríu ran lời 

đồng vọng 

bóng ngày qua. 

 

Câu thơ nào vừa vịn cỏ bước ra

Thi vị ngấm 

ngợi ngời hương sắc lá

"Đệ nhất Em"* 

tiếng thơm lưu miệng đá

Miên man lời

bá cháy*...

ngút ngàn… 

mê! 

 

Không gian văn hóa Trà Tân Cương, 8/2025

 

____

* Trả treo: cố cãi, tranh biện, cãi cố để thể hiện mình
* Đệ nhất Em: Đệ nhất Danh trà Thái Nguyên

* Bá cháy: rất ngon, ngon tuyệt.