Lắng tiếng thời gian

Lắng tiếng thời gian
Em một mình thoáng tiếng gió bên tai Lặng lặng giữa vầng mây bông trắng Lặng lặng ngắm chốn xưa cao xa lắm Ký ức vỡ òa giọt giọt long lanh.

 

Em một mình thoáng tiếng gió bên tai

Lặng lặng giữa vầng mây bông trắng

Lặng lặng ngắm chốn xưa cao xa lắm

Ký ức vỡ òa giọt giọt long lanh.

 

Em một mình thức nỗi nhớ xa xăm

Bóng thời gian đổ xuống chiều ngắn ngủi

Thương con tằm rút ruột nhả lời bên khung cửi

Xót ưu tư đau nát tấm đêm dài.

 

Em yên bình trước mỗi ban mai

Lắng nghe tiếng mình về đây đó

Những tiếng vọng ân lành hiển rõ

Bên em hiện hữu bóng thiên thần.

 

Xuân đến xuân đi theo con tạo xoay vần

Đời cứ rắc những tiếng cười giọt khóc

Thốn thời gian giờ quý hơn thước ngọc

Cổng trời khép rồi...

Chân Thiện biết tìm đâu?

 

Ngày cạn dần trong xao xác bể dâu

Đêm hao gầy giữa mỏi mòn xưa ấy

Em trong veo thắp nỗi niềm bỏng cháy

Đại Đạo vô hình...

Vằng vặc hiển thang mây!


Trần Huyền Tâm