Lục bát mùa đông

Lục bát mùa đông
Ai đem câu lục tháng Mười Quẩy vào miền nhớ của người đang yêu Để cho câu bát bồng phiêu Một mình gồng gánh cả chiều tương tư Cả lo Mười Một ậm ừ Bâng khuâng bóng nguyệt tạ từ ánh mai.


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)




LỤC BÁT MÙA ĐÔNG

(Trần Huyền Tâm) 

 

Ai đem câu lục tháng Mười

Quẩy vào miền nhớ của người đang yêu. 


Để cho câu bát bồng phiêu

Một mình gồng gánh cả chiều tương tư. 


Cả lo Mười Một ậm ừ

Bâng khuâng bóng nguyệt tạ từ ánh mai.


Ước gì ngày rộng tháng dài

Hoàng hôn chẳng níu ban mai trêu đùa. 


Gót sen nở thắm sân chùa

Chẳng hoài táo rụng bỏ bùa rêu phong


Mười Hai duyên nợ đèo bòng 

Không còn bến đục bến trong nổi chìm.


Ta mang lời thệ đi tìm

Thơ nâng cánh gió, nhạc thiền bước trăng


Bỏ buông câu chữ lằng nhằng

Đằng vân cánh hạc vút thăng đỉnh trời.


Trả câu lục bát cho người 

Chân tâm như ngọc rạng ngời cõi thiên.  


Hồng trần đâu nhớ đâu quên 

Đây câu lục bát gieo duyên đợi chờ…


THT

—---

(*) Lời thệ: Lời thề, lời giao ước, cam kết

(**) Đằng vân: cưỡi mây đi trên không