Lung linh

Lung linh
Gửi thương yêu đến giữa chiều Điện Ngọc Bà lão tật nguyền... cất tiếng khóc trẻ thơ... Sợi ân tình tuy bình dị, đơn sơ Mà thắp lửa những giấc mơ cháy bỏng! Đặt Quảng Nam một chiều Thu gió lộng,

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)



LUNG LINH 

(Ngọc Thạch)

 

Gửi thương yêu đến giữa chiều Điện Ngọc

Bà lão tật nguyền...

cất tiếng khóc trẻ thơ...

Sợi ân tình tuy bình dị, đơn sơ

Mà thắp lửa những giấc mơ cháy bỏng!

Đặt Quảng Nam một chiều Thu gió lộng,

Chợt nồng nàn say đắm với TÌNH QUÊ..

Hỏi bao người qua vạn nẻo sơn khê,

Có biết đến cõi đi về... hư ảo...?

Nhiều mảnh sống thiếu hạt cơm, manh áo

Thả cuộc đời trong dông bão cuồng say...

Sống bi thương lay lắt giữa tháng ngày,

Một mẩu bánh cũng chan đầy vị mặn...!

Đức Phật dạy đừng sân, si, ố, hận...

Sống giữa bùn không vương bẩn lương tâm.

Ta lau khô giọt nước mắt âm thầm,

Cho nhân thế được nảy mầm lẽ sống...!

Rồi TÌNH QUÊ  thắp lên bao ước mộng,

Lửa tình người  thêm khát vọng sinh sôi...

Ươm mầm xanh vươn dậy giữa cuộc đời!

TÌNH QUÊ muốn một khoảng trời rộng mở...!

....Hãy yêu thương khi ta còn hơi thở...

Tô đẹp tình người luôn rực rỡ... Lung linh!!!

 

Ngày 20/08/2017