Mong em về bình yên

Mong em về bình yên
Em trở về nơi ấy bình yên Về với xứ Hàn trời cao mây trắng Trời Sài Gòn chiều nay không nắng Vài giọt mưa đủ ướt tóc đôi mình Thời gian trôi như cơn gió vô tình Cuốn những giấc mơ trôi về miền ký ức


(Ảnh: Kim Anh)

 

MONG EM VỀ BÌNH YÊN

(Lương Duyên Thắng)


Em trở về nơi ấy bình yên 

Về với xứ Hàn trời cao mây trắng 

Trời Sài Gòn chiều nay không nắng 

Vài giọt mưa đủ ướt tóc đôi mình


Thời gian trôi như cơn gió vô tình 

Cuốn những giấc mơ trôi về miền ký ức

Để ở bên này nhiều đêm anh thao thức 

Ngọn gió buồn mang nỗi nhớ chia xa


Dẫu biết rằng đã có những phong ba

Anh vẫn biết em yêu anh nhiều lắm 

Trời xứ Hàn chiều nay nhiều nắng

Trong công viên lá phong đỏ rụng đầy


Mùa xuân qua khi những nhánh mai gầy 

Đang thay lá, chồi non buồn ngơ ngác

 Để tim anh, lặng thầm man mác

 Lá me bay, lặng lẽ rất mơ hồ

Hạnh phúc bình thường đâu phải hư vô

Hương hoa sấu đầu mùa vẫn thơm ngan ngát

Giữa chúng ta, nào có gì để mất 

Để bây giờ thảng thốt nghĩ về nhau


Ngày hôm nay và hàng vạn ngày sau 

vẫn nghĩ về nhau như những người bạn tốt 

vẫn nghĩ về thời tuổi thơ có thực 

Mong em về nơi ấy bình yên.