Một chiếc thuyền con

Một chiếc thuyền con
Ngày lặng trôi, rút trời về cuối biển Nước bồng lên vượt những cơn đau. Ngàn áng sao rơi hay lửa đỏ thét gào? Đáy thẳm sâu, rộng dài không đủ chứa Nghẹn ngào, ứ nghẽn, dội hoang mang. Biển đắm vào thu nồng nàn hay hốt hoảng,

(Ảnh: Nguyễn Phương Thủy)



MỘT CHIẾC THUYỀN CON

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Ngày lặng trôi, rút trời về cuối biển

Nước bồng lên vượt những cơn đau.

Ngàn áng sao rơi hay lửa đỏ thét gào?

Đáy thẳm sâu, rộng dài không đủ chứa

Nghẹn ngào, ứ nghẽn, dội hoang mang.

Biển đắm vào thu nồng nàn hay hốt hoảng,

Để loang loáng màu, nhao nhác sóng muôn phương!

Một chiếc thuyền con, ướt, căng cùng gió

Xoáy trong lòng hay vật vã cõi trần gian?

Trượt vào không tưởng

Trôi vào thênh thang 

Con thuyền ướt là tâm hồn ta đó

Không nhà, không bến, cũng không quê!

 

Biển cuốn trời - hoàng hôn gấp gọn.

Chỉ còn ta, chao đảo, đen huyền 

Một chấm sáng 

Nhỏ nhoi

Vì sao lạc

Rớt một lần chưa đủ thức con tim 

Đóng đá, bọc vôi, giấu muôn ngàn nát vụn

Vỡ một chiều, thứ bảy, không anh.

 

18.10./25.11.2024