Một chiều đi lạc

Một chiều đi lạc
Tôi yêu cái lạnh mùa đông Một trưa nắng ấm làm hồng má em Tôi yêu cơn gió dịu êm Đưa hương trên tóc của em nhẹ nhàng Tôi yêu lời nói khẽ khàng Nghe như tiếng nhạc dịu dàng bên tai


(Ảnh: Xuan Nguyen)


 MỘT CHIỀU ĐI LẠC
(Lương Duyên Thắng)


Tôi yêu cái lạnh mùa đông
Một trưa nắng ấm làm hồng má em
Tôi yêu cơn gió dịu êm
Đưa hương trên tóc của em nhẹ nhàng

Tôi yêu lời nói khẽ khàng
Nghe như tiếng nhạc dịu dàng bên tai
Tôi yêu yêu cả bờ vai
Dẻo dai gánh lúa gánh khoai về làng

Tôi yêu chân bước nhịp nhàng
Qua cầu em gánh nắng vàng qua sông
Tôi yêu cái lạnh đầu đông
Một chiều đi lạc lòng không muốn về