Một loài hoa thắp lửa

Một loài hoa thắp lửa
Không bừng lên cháy rực một khung trời Như phượng vĩ gọi ve về tiếp lửa Níu chói chang từ bình minh gọi cửa Chiều qua rồi sắc đỏ vẫn tươi nguyên

(Ảnh: St)


MỘT LOÀI HOA THẮP LỬA

(Trương Minh Hiếu)


Không bừng lên cháy rực một khung trời 

Như phượng vĩ gọi ve về tiếp lửa

Níu chói chang từ bình minh gọi cửa 

Chiều qua rồi sắc đỏ vẫn tươi nguyên


Một loài hoa rạng rỡ chốn an nhiên

Mang tên Mẹ từng chùm thao thiết đỏ

Người đi xa chạnh lòng da diết nhớ

Mẫu đơn làm gần lại những chia ly. 


Giữa thẳm xanh ngút ngát phía rừng kia

Là đỗ quyên ngời ngời muôn cánh mỏng

Cái màu đỏ tưởng dẫn vào vô vọng

Mà thành lời vẫy gọi lối chân qua


Suốt ngày dài nao nức cánh đồng xa

Tình thắm nở ngạt ngào duyên với nợ

Đóa hồng đỏ trào dâng vòng tay mở

Trai gái dắt nhau quyến luyến trái tim hồng


Có một loài hoa nở cũng như không 

E ấp nép nơi vòm xanh mênh mông cây cỏ

Đỏ muôn lần hơn loài hoa thắm đỏ

Thắp lửa trái tim ta, thắp sáng chốn vô thường