Một mình

Một mình
Ai Đã chở Những cánh buồm Tuổi thơ nhung nhớ của tôi Vào bến mộng mơ Một chiều thiếu nắng Ai Đã gom Những vần thơ sót lại. Của thời áo trắng với tình quê man mác.



(Ảnh: Bích Nga)




MỘT MÌNH 

(Lương Duyên Thắng)


Ai

Đã chở

Những cánh buồm 

Tuổi thơ nhung nhớ của tôi 

Vào bến mộng mơ 

Một chiều thiếu nắng
 

Ai

Đã gom

Những vần thơ sót lại.

Của thời áo trắng với tình quê

man mác. 

Nhớ lớp nhớ trường 
 

Ai

Đã đem 

Trái tim tôi

Trái tim một thời trai trẻ 

Ra đi, và ra đi mãi mãi

Để

Bây giờ Ngồi một mình

Buồn theo thời gian và năm tháng
Vơi đầy nỗi nhớ
Những ngày xưa!