Mưa đêm

Mưa đêm
Trời mãi tuôn mưa cho đêm dài ướt đẫm. Gió u hoài lay chầm chậm canh thâu... Trong đêm đen, gió hỡi gió về đâu...? Để mưa phủ kín mái đầu cô quạnh… Tình yêu ta chập chờn như hư ảnh Đưa ta vào vùng tiên cảnh xa xôi.



(Ảnh: Pixabay)



MƯA ĐÊM...!

(Ngọc Thạch)

 

Trời mãi tuôn mưa

                  cho đêm dài ướt đẫm.

Gió u hoài

                  lay chầm chậm canh thâu...

Trong đêm đen, gió hỡi gió về đâu...?

Để mưa phủ kín mái đầu cô quạnh…

 

Tình yêu ta chập chờn như hư ảnh

Đưa ta vào vùng tiên cảnh xa xôi.

...Đêm cô đơn ta đếm hạt mưa rơi,

Gieo nỗi nhớ giữa khung trời xa thẳm.

 

Ta say sưa nụ hôn xưa nồng ấm

Lãng đãng hồn như rượu ngấm bờ môi...

Đã vào Thu mưa dai dẳng không nguôi

Ta khao khát đợi nụ cười của nắng..

 

Như Ngưu lang suốt bao ngày xa vắng

Tái tê lòng mong đợi bóng giai nhân...

Rồi đêm đêm ta sống giữa dương trần

Nghe mưa lạnh ngâp thêm phần nhung nhớ.

 

Hồn phiêu diêu giữa Thu đầy duyên nợ,

Đơn lẻ một mình rồi ta sợ....

                                 ...Mưa đêm...!

 

25/07/2017