Mùa đông có em

Mùa đông có em
Mùa Đông này còn giá buốt không em ? Gió lưa thưa mây hờ hững buông rèm, Chiều lướt thướt sợi nắng mềm vàng úa Con sông xanh uốn mình như dải lụa... Đêm trở mình nghe nỗi nhớ xôn xao


(Ảnh: Pixabay)



MÙA ĐÔNG CÓ EM...!

(Ngọc Thạch)

 

Mùa Đông này còn giá buốt không em?

Gió lưa thưa mây hờ hững buông rèm,

Chiều lướt thướt sợi nắng mềm vàng úa

Con sông xanh uốn mình như dải lụa...

Đêm trở mình nghe nỗi nhớ xôn xao

Là mùa Đông mà giá lạnh hôm nao...

Đã tan chảy hóa thân vào quên lãng

Giữa dòng đời đầy sắc nắng lung linh...!

Giọt sương kia e thẹn đón bình minh,

Nàng Trinh nữ  vội giật mình thức dậy

Xòe cánh hoa đón một ngày vui mới,

Nụ nở hồng phơi phới tuổi xuân xanh...!

Mùa Đông này có nỗi nhớ nơi anh

Ru em ngủ khi gió lành lạnh thổi,

Lãng đãng sương phủ mờ như mây khói,

Cũng không làm băng giá nổi tim em...

Tình  trao nhau khăng khít  giữa môi mềm

Là khúc nhạc êm đềm trong mơ mộng,

Lửa yêu thương thắp niềm tin cháy bỏng

Sưởi ấm lòng yêu khát vọng đêm Đông...!

Tình yêu anh  như dòng chảy con sông

Đem nỗi nhớ về giữa lòng biển cả

Đông năm nay chẳng còn sầu buốt giá.

Ta ấm lòng trong xa lạ... Thân quen !

 

Ngày 13/11/2017