Mùa hạnh phúc!

Mùa hạnh phúc!
Chẳng dám mơ một khoảng trời huyền thoại Thật ngọt ngào, hương đọng mãi bờ môi. Chốn Bồng Lai yên ả tháng ngày trôi Yêu say đắm giữa đường đời nhung lụa… Nhưng không thể hóa thân vào cỏ úa Để hình hài khô héo giữa thời gian.


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


MÙA HẠNH PHÚC!

(Ngọc Thạch)

 

Chẳng dám mơ một khoảng trời huyền thoại

Thật ngọt ngào, hương đọng mãi bờ môi.

Chốn Bồng Lai yên ả tháng ngày trôi

Yêu say đắm giữa đường đời nhung lụa…

 

Nhưng không thể hóa thân vào cỏ úa

Để hình hài khô héo giữa thời gian.

Lãng quên đi một giọt nước muộn màng

Rồi tàn lụi với muôn vàn cay đắng!

 

Anh chỉ muốn mình sẽ là tia nắng

Sưởi ấm lòng khi chiều vắng cho em,

Lắng tai nghe câu thủ thỉ ngoan hiền

Khi em hé cặp môi mềm mơ mộng...!

 

Và anh muốn mình trở thành ngọn sóng

Mãi hôn bờ và vui sống bên em...

Gió mơn man ru giấc ngủ êm đềm

Ta quên hết nỗi muộn phiền... Em nhé!

 

Dòng thời gian cứ trôi trôi nhè nhẹ

Ta quên dần bao giọt lệ khi xưa.

Rải nỗi buồn trôi theo gió theo mưa

Đón hạnh phúc đang đến mùa chín mọng...!

 

Ngày 17/12/2017