Nếu có một ngày

Nếu có một ngày
Nếu có một ngày. Nắng không còn xanh, lá thôi không thổn thức. Nếu có một ngày con đường vòng qua những cung đường vết nứt. Tự hối bản thân nơi sâu thẳm đáy lòng.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

NẾU CÓ MỘT NGÀY
(Phan Hà)


Nếu có một ngày. 

Nắng không còn xanh, 

lá thôi không thổn thức. 

Nếu có một ngày con đường vòng qua những cung đường vết nứt. 

Tự hối bản thân nơi sâu thẳm đáy lòng. 


Căn nhà mùa đông 

khi nắng về không mang hơi ấm. 

Vết nứt lâu ngày, 

vá víu mãi chẳng xong. 


Cuộc hành trình với những đường cong,

cung đường gấp 

hằng hà sa số. 

Cũng chỉ là muôn thuở. 

Ma men vào người 

kinh dị những nỗi đau. 


Cho em về năm tháng tươi màu. 

Bông cỏ may rịn ngày dài nỗi nhớ. 

Nếu em là người đàn bà biết than thở. 

Có lẽ nào lại để tuột mất anh. 


Quá khứ không xanh. 

Hoa màu tím đục. 

Nước sông trôi hai dòng vinh, nhục. 

Người không tự tròn. 

Phế tích trái tim. 


Sau hôm nay, 

em sẽ hát bài ca đi tìm. 

Miền ánh sáng 

anh về trong cổ tích.