Nhà
- Thứ tư - 15/09/2021 10:45
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
NHÀ
(Anh Vũ)
Mưa ầm ào tối sầm khu vườn rộng,
Những đường mòn nhoà trong tiếng mưa rơi,
Con mương nhỏ dồn lục bình hoa tím ,
Lũ trẻ chúng tôi không ngớt tiếng reo cười...
Mưa bỗng tạnh bất ngờ,
Hàng dừa cao nắng gội,
Ngút ngàn xanh phơi phới chói mặt trời.
Chỉ chốc lát ,
Có căn nhà lá chuối,
Căn nhà xanh lẫn xanh lá cây vườn,
Những lưng trần quần cụt,
Réo gọi nhau cho buổi tối gia đình...
Cha mẹ sum vầy
Chút chít vây quanh...
Bao nhiêu năm bỏ vườn xanh quạnh quẽ,
Đi về thành có căn phố ấm no,
Điện sáng trưng lầu son gác tía,
Sinh Lão chưa qua Bệnh đã tới bao giờ .
Nhà quá rộng,
Chủ nằm yên một góc,
Cố lắng tiếng xưa,
Nghe mưa hát rì rào...
Muốn một căn nhà lá chuối,
Cho tuổi thơ vạm vỡ đi vào...
Ta biết rằng,
Có nhà ở trên cao,
Thiên Môn vạn cổ mở ra rồi,
Những mặt trời thức đợi,
Ngàn sao trôi dạt dào,
Nơi ta hằng ngóng vội,
Bánh xe Pháp giữa trời
Ba chữ Chân, Thiện, Nhẫn
Chính Càn Khôn lại rồi...
Cơn mưa thời xanh ấy,
Thành mây trắng chơi vơi.
Nhà ta muôn cung điện,
Trôi muôn tầng hoa sen,
Cánh ngựa thần vàng chói,
Hạc vàng múa đầy sân,
Chư Thần đông như hội,
Nhạc lan hết cõi Trời...
Giữa muôn ngàn diệu khúc ,
Quên cuộc thế trăm năm ,
Nhơ nhớ mưa năm ấy,
Màu tím thành xa xăm..