Nhớ mẹ chiều đông

Nhớ mẹ chiều đông
Mẹ rời quán trọ trần gian Chiều đông năm ngoái muôn vàn đau thương Giấu con lặng lẽ lên đường Bụi trần gian hết vấn vương tơ lòng Còn đâu những phút chờ mong Còn đâu những lúc ngóng trông bên hè

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


NHỚ MẸ CHIỀU ĐÔNG

(Phan Đăng Đương)

 

Mẹ rời quán trọ trần gian

Chiều đông năm ngoái muôn vàn đau thương

Giấu con lặng lẽ lên đường

Bụi trần gian hết vấn vương tơ lòng

 

Còn đâu những phút chờ mong

Còn đâu những lúc ngóng trông bên hè

Sân nhà vắng tiếng chổi tre

Bà con hàng xóm bạn bè nhớ thương

 

Lưng còng, tóc nhuốm màu sương

Mẹ nhìn con giữa khói hương mịt mùng

Giờ đây cách trở nghìn trùng

Một mình mẹ giữa lạnh lùng gió đông

 

Chiều đông đưa mẹ ra đồng

Lối xưa mẹ vẫn ngóng trông con về

Rã rời lê bước đường quê

Dòng sông, bến nước, con đê cũng buồn

 

Chiều đông trở gió, mưa tuôn

Bâng khuâng nhớ mẹ nỗi buồn tái tê

 

Ngẩn ngơ những lúc chiều tàn

Con như thấy mẹ qua làn mây bay

Mẹ ơi, nhớ mẹ chiều nay

Trần gian - quán trọ một ngày đầu đông./.

 

Stockholm, 12/2022