Niềm tin của em

Niềm tin của em
Đã bao lâu rồi em Đôi mắt trũng sâu chưa có lần khép cửa Ngày trực chốt kê khai tắm mình trong nắng lửa Đêm khử khuẩn khoanh vùng,hỗ trợ điểm cách ly


(Ảnh: Rom Vang)

NIỀM TIN CỦA EM

(Nguyễn Ngọc Thạch)

 

Đã bao lâu rồi em

Đôi mắt trũng sâu chưa có lần khép cửa

Ngày trực chốt kê khai tắm mình trong nắng lửa

Đêm khử khuẩn khoanh vùng, hỗ trợ điểm cách ly

Lặng đứng trước hiên nhà lặng lẽ quay đi

Tim nhoi nhói gọi điều gì sâu thẳm

Lòng quặn nhớ một bữa cơm đầm ấm

Góc nhỏ thân quen gần gũi đến nao người...

Những phút giây thảng thốt với nụ cười

Đứa con thơ chưa một ngày rời mẹ

Em mở tấm hình dịu dàng hôn khẽ

Vào bóng đêm im lặng đến nghiêng lòng...

Đại dịch kinh hoàng đe doạ cả non sông

Không là chiến tranh 

Máu đào đổ tuôn nơi trận tuyến

Không là hành quân

Ra đi ngày về chưa hẹn

Dịch bệnh đen ngòm

Mang đến những niềm đau

Em đã quên lòng sợ hãi lo âu

Xung phong ra tuyến đầu chống dịch

Mang theo tiếng trẻ thơ cười rúc rích

Lẫm chẫm theo cha mắt hỏi: Mẹ đâu rồi..

Rồi sẽ vượt qua thôi

Dịch phải tan và trời quang mây tạnh

Đêm rạng rỡ triệu vì sao lấp lánh

Nở nụ cười chiến thắng 

Em trở về bên mái ấm thân quen...

 

Ngày 15/08/2021