Nỗi đau mùa thu

Nỗi đau mùa thu
Thu ơi… đâu mảnh trăng vàng Đâu làn mây trắng mơ màng dần trôi Xanh xanh biển nối chân trời Lá bay thao thiết đâu rồi hỡi Thu! Nghênh ngang bão tố mịt mù

(Ảnh: St)


NỖI ĐAU MÙA THU *

(Nguyễn Ngọc Thạch)


Thu ơi… đâu mảnh trăng vàng 

Đâu làn mây trắng mơ màng dần trôi 

Xanh xanh biển nối chân trời 

Lá bay thao thiết đâu rồi hỡi Thu!


Nghênh ngang bão tố mịt mù 

Phố trôi rừng đổ lũ như thác gầm 

Mồ hôi nước mắt trăm năm 

Xoáy trôi về phía xa xăm muôn trùng!


Bão mênh mông,gió mênh mông 

Xóm làng phố thị hóa sông không bờ 

Mẹ đi tìm đứa con thơ 

Chồng tìm vợ chảy xuống bờ kênh mương…


Vườn cây nhà cửa tang thương 

Nỉ non tiếng nấc thê lương u hoài 

Rồi đây cuộc sống tương lai 

Còn chi để sống, còn ai bạn cùng…


Cao xanh gào rú điên cuồng 

Giận canh chém cá gieo buồn trần gian 

Loài người cực nhọc gian nan 

Đời thêm trĩu nặng vô vàn nỗi đau!


Bão tan nước mắt u sầu 

Tràn lên mí mắt thấm sâu lòng người 

Niềm vui của cả cuộc đời 

Tuôn theo lũ quét về nơi tận cùng…



25/09/2024

—-

* Thay cho tiếng thở than của các nạn dân vùng bão lũ