Phận người

Phận người
Đời người tới tuổi thanh xuân mấy ai né tránh lương duyên tơ hồng Kết đôi nên vợ nên chồng Là cùng nếm trải long đong phận người.


(Ảnh: Kim Anh)


PHẬN NGƯỜI

(Nguyễn Như Thạnh)

 

Đời người tới tuổi thanh xuân

Mấy ai né tránh lương duyên tơ hồng

Kết đôi nên vợ nên chồng

Là cùng nếm trải long đong phận người.

 

Sinh con thường lẽ ở đời

Không con bất hạnh ngậm ngùi xót đau

Niềm vui trộn với lo âu

Nỗi lo cơm áo ốm đau gạo tiền

Vén vun cho một gia đình

Chung đời vất vả sống cùng gian nan.

 

Phận làm cha mẹ gian truân

Cứ như món nợ đồng lần trời ban.

Sinh nuôi cả đống cả đàn

Chắc ai trong đám đàn con nuôi mình

Có con ngoan ngoãn thông minh

Ấy là phước lộc đời mình trời ban

Lỡ con tật xấu gian manh

Ngậm cay nuốt đắng thở than với đời

Ngẫm suy tới một kiếp người

Phận làm cha mẹ trọn đời âu lo.