Phố đêm

Phố đêm
Đêm lặng lẽ một mình em ra phố Ánh đèn đường tỏa sáng những hàng me Em nhẹ bước từng bước chân lặng lẽ Đếm thời gian cho quá khứ quay về


(Ảnh: Pixabay)


PHỐ ĐÊM

(Lương Duyên Thắng)

 

Đêm lặng lẽ một mình em ra phố

Ánh đèn đường tỏa sáng những hàng me

Em nhẹ bước từng bước chân lặng lẽ

Đếm thời gian cho quá khứ quay về

Chỉ mình em yên lặng giữa đêm hè

Âm thầm nghe sương thấm đậm bờ vai

Nỗi nhớ anh cứ âm thầm khắc khoải

Nhớ những ngày xưa, ta sánh bước bên hồ

Nhớ những ngày em cùng anh dạo phố

Phố cổ trải dài, hư ảo dưới ánh trăng

Nỗi nhớ về anh, sao mãi cứ miên man

Trăng sáng thế, mà sao trăng đơn độc

Em thẫn thờ, khi trở về đời thực

Phố bỗng hững hờ, hiu hắt sau mưa

Bóng hình ai, bên rèm cửa đung đưa

Anh ở đó mà sao xa mãi mãi