Quê tôi

Quê tôi
Tôi lại về thăm Hà tĩnh quê hương! Sau trăm nhớ ngàn thương bao ngày xa cách, Lòng bồi hồi xao xuyến tơ vương Đây quê hương đây làng xóm thân thương Đây mảnh đất mà tôi đà khôn lớn. Và những đêm trường tôi âp ủ trong mơ


(Ảnh: Pixabay)


QUÊ TÔI

(Nguyễn Ngọc Thạch)

 

Tôi lại về thăm Hà tĩnh quê hương!

Sau trăm nhớ ngàn thương bao ngày xa cách,

Lòng bồi hồi xao xuyến tơ vương

Đây quê hương đây làng xóm thân thương

Đây mảnh đất mà tôi đà khôn lớn.

Và những đêm trường tôi âp ủ trong mơ

Quê hương tôi đẹp tựa vần thơ!

Gió man mác trưa hè nóng bỏng.

Xao xuyến con tim...ai đợi ai chờ...

Quê tôi đó đồi nép mình khiêm tốn!

Núi ngửng cao đầu ưỡn ngực hiên ngang

Sóng nhấp nhô đùa với ánh trăng vàng!

Đoàn thuyền câu lững lờ trên mặt biển.

Quê tôi đó chiếc cầu tre lắt lẻo,

Vắt ngang sông như nốt nhạc không lời....

Những đêm trăng tròn người ở người ơi!!

Vui như hội với tiếng đàn tiếng hát...

Trai gái dập dìu đôi lứa dắt nhau đi...

Quê tôi có lũy tre xanh hiền hậu

Bát nước chè và rổ khoai lang!

Bên bờ ao cô thôn nữ mơ màng...

Cười tủm tỉm nhớ anh chàng trai trẻ???

Vẳng bên tai một lời ru xứ Nghệ

Nghe thắm tình sông nước....QUÊ HƯƠNG....

 

Tặng các bạn của tôi
11/3/2015