Quên một mùa thu

Quên một mùa thu
Anh quên một độ vàng Thu Chênh vênh lá đổ, sương mù bủa giăng Ngân Hà sũng mắt Ngưu Lang Chân chồn gối mỏi mong nàng đợi trăng

(Ảnh: Tam Tran)



QUÊN MỘT MÙA THU 

(Nguyễn Ngọc Thạch)


Anh quên một độ vàng Thu 

Chênh vênh lá đổ, sương mù bủa giăng 

Ngân Hà sũng mắt Ngưu Lang 

Chân chồn gối mỏi mong nàng đợi trăng 


Anh quên con nắng đi hoang 

Quên làn gió thoảng lay màn rèm mi 

Quên đêm vụng dại tình si 

Vòng tay ướt đẫm câu thề nặng môi 


Anh quên Thu của xa xôi 

Tình duyên xẻ nửa chia đôi hai vầng 

Nửa lên thuyền gấm sang ngang 

Nửa như ngọn sóng miên man vô tình 


Lập Đông tia nắng ẩn mình 

Heo may vây kín bóng hình Thu xưa

Anh quên một kiếp nắng mưa 

Gió sương nhàn rỗi trêu đùa với anh


Hoàng hôn mây tím giăng mành 

Se se đêm lạnh hỏi anh quên gì…?


31/10/2024