Quên và nhớ

Quên và nhớ
Nước mắt chảy tháng năm hun hút giếng Bao bà mẹ cúi đầu soi bóng xuống khổ đau Hàng vạn đưa con trở mình trong đất lạnh Nửa thế kỷ tìm con run chân mẹ qua cầu. Dẫu gió lãng quên thổi dọc đường lịch sử

(Ảnh: Pexels)


QUÊN VÀ NHỚ!

(Nguyễn Đức Hạnh)

 

Nước mắt chảy tháng năm hun hút giếng

Bao bà mẹ cúi đầu soi bóng xuống khổ đau

Hàng vạn đưa con trở mình trong đất lạnh

Nửa thế kỷ tìm con run chân mẹ qua cầu.

 

Dẫu gió lãng quên thổi dọc đường lịch sử

Những nấm mộ vô danh vẫn làm vấp chân người 

Dẫu với ai chuyện đạn bom đã trở thành cổ tích

Ngày giỗ con nào nước mắt mẹ chẳng rơi.

 

Hương trầm thơm quẩn vào lòng đất

Nước mắt trong veo không tính nổi giá thành

Một nghìn lần nói những lời tiếc thương

Xin một lần ghé vào mái nhà lợp rạ

Ngắm mẹ ta gầy lập cập giữa chông chênh!