Sớm xuân này

Sớm xuân này
Mùa xuân đi xa Sớm mai này hoa lại về cành biếc Mưa rì rầm gieo hạt Nghìn cành non đơm chùm mỏ xanh Phút giao thừa qua nhanh Tiếng đất nước vọng về tâm tưởng


(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


SỚM XUÂN NÀY

(Kim Chuông)


Mùa xuân đi xa

Sớm mai này hoa lại về cành biếc

Mưa rì rầm gieo hạt

Nghìn cành non 

đơm chùm mỏ xanh


Phút giao thừa qua nhanh

Tiếng đất nước vọng về tâm tưởng

Bóng thời gian không còn trừu tượng

Dáng xuân đi không lặp lại đường về


Mùa xuân như khoảng cách đôi bờ

Để nhìn rõ sức con thuyền vượt sóng

Để cái mới

Cái khơi nguồn, đắp móng

Cái hiện lên trong lát cắt ta nhìn


Giữa vàng thau

Đâu cái Đẹp dẫn đường

Triệu hạt giống trong lòng ta thức gọi


Nhằm phía trước

Mùa xuân

Chân trời mới

Ta đi từ : Mình

Đi từ “Phía-Ngoài-Ta! 

                                       

 K.C