Sự tích cây sầu riêng

Sự tích cây sầu riêng
Sống vào thời loạn lạc Cửa nát rồi nhà tan Giặc giã rồi đói khát Làng xóm thì tan hoang. Một chàng trai mạnh khoẻ Cắp gươm nhảy xuống thuyền Theo dòng trôi vô định Rồi neo lại xứ Miên.

(Ảnh: St)


SỰ TÍCH CÂY SẦU RIÊNG

 

Sống vào thời loạn lạc

Cửa nát rồi nhà tan

Giặc giã rồi đói khát

Làng xóm thì tan hoang.

 

Một chàng trai mạnh khoẻ

Cắp gươm nhảy xuống thuyền

Theo dòng trôi vô định

Rồi neo lại xứ Miên.

 

Lên bờ chàng vào xóm 

Rồi ghé vô một nhà

Chàng thấy một cô gái 

Đang sống với mẹ già.

 

Có điều cô đang bệnh

Người xanh xao gày gò 

Sẵn có nghề làm thuốc

Chàng chữa bệnh cho cô.

 

Rồi như duyên trời định

Chàng nàng thành vợ chồng

Vui vẻ sống nuôi mẹ 

Trong một làng ven sông.

 

Rồi đến một sáng nọ

Chồng ra vườn sau nhà 

Thấy một trái cây rụng

Có ăn được không ta?

 

Ngửi mùi hơi khó chịu

Vỏ những gai sần sùi

Nàng bảo chàng ngon lắm

Ăn vừa ngọt vừa bùi.

 

Ở xứ này nhiều lắm 

Tên là trái “tu rên”

Vị đậm đà đặc sắc 

Như tấm lòng của em. 

 

Mối lương duyên trời định

Mà ngắn ngủi làm sao

Nàng bỗng dưng đổ bệnh

Chạy chữa chẳng được nào.

 

Bà mẹ già đau khổ

Theo con về tổ tiên 

Chàng hoả thiêu tất cả

Cố hương quay về liền.

 

Hành trang về cố quốc

Tro cốt mẹ, vợ hiền

Còn những hạt trái lạ

Ngon nổi tiếng xứ Miên.

 

Hạt quý trồng đất quý

Tía mầm rồi xanh cây

Lại được chàng chăm bón

Cây cao lớn mỗi ngày.

 

Cây lớn rồi ra trái

Trái già rồi chín cây

Một mùi thơm thoang thoảng

Theo gió ngàn bay bay.

 

Đúng vào ngày giỗ vợ

“Tu rên” rớt đầy vườn

Soạn mâm cỗ thịnh soạn

Cúng mẹ già, vợ hiền.

 

Mời bà con chòm xóm

Đến thưởng thức trái ngon

Rồi bùi ngùi chàng kể

Rất rõ ràng nguồn cơn.

 

Thế là mọi người bảo

Đúng là nỗi sầu riêng

Sầu riêng thành tên gọi

Trái quý khắp mọi miền.

 

TỐNG TRUNG