Tản mạn mùa hoa tím

Tản mạn mùa hoa tím
Hình như người giấu tiếng lòng vào đêm Nên chất chồng quanh ta giờ chỉ là nỗi nhớ Ta như dòng sông qua thác ghềnh, rồi bên bồi, bên lở Đoạn cuối nguồn nước đã dịu dàng trôi.

 

Hình như người giấu tiếng lòng vào đêm

Nên chất chồng quanh ta giờ chỉ là nỗi nhớ

Ta như dòng sông qua thác ghềnh, rồi bên bồi, bên lở

Đoạn cuối nguồn nước đã dịu dàng trôi.

 

Có một mùa hoa tím nở đôi nơi

Khoảng cách giữa lời là tịnh nguyên sâu lắng

Cánh hoa chênh chao nhuộm tím màn đêm vắng,

Để nỗi niềm một thoáng bỗng chơi vơi.

 

Ta nhớ nơi kia, xưa lắm, có một thời

Dải yếm đào, trái thị vàng thơm nức

Ta lỗi lầm...

nên cái Quên phong kín miền ký ức

Gót hài hồng quanh quẩn chốn trần ai.

 

Hành trang theo ta ăm ắp những đêm dài

Những giấc ngủ riêng mình ta thổn thức

Những toan tính so đo cùng được - mất

Những nhọc nhằn vật vã giữa cuồng si.

 

Người giấu gì ta trong thơ thẩn bước chân đi

Nhạt nỗi nhớ mong lại thắm lời hờn dỗi…

Xua kí ức ngu ngơ ta khép đêm nông nổi

Để sớm mai về

bừng nắng mới tinh khôi!


Trần Huyền Tâm