Tạp cảm chiều Đông Hà Nội

Tạp cảm chiều Đông Hà Nội
Chiều mưa Có cơn gió trái mùa lạc bước thềm xác lá Lòng chợt rét như chưa từng buốt giá Xuýt xoa tìm, tay lạnh, ngón chơi vơi.

 

Chiều mưa

Có cơn gió trái mùa 

lạc bước thềm xác lá

Lòng chợt rét như chưa từng buốt giá

Xuýt xoa tìm, tay lạnh, ngón chơi vơi.

 

Ngọt ngào ơi 

nắng ấm đã thôi lơi

Mưa châm kim tái tê ngàn chấm nhớ

Loáng ướt hàng mi mái phố

Bóng người xưa khăn áo khép vội vàng.

 

Lãng đãng sương tràn

Mặt hồ im lặng 

Trống trơn mùa

Miên man lạnh

Sáng tối nhạt nhòa, ngu ngơ.

 

Hàng cây ngày nào náo nức đường thơ

Hớn hở cưới nhau trong hoan ca mùa hạ

Giờ diệu vợi trụi cành trơ lá

Chút ngậm ngùi ngơ ngác, ngác ngơ.

 

Vỡ òa trong mưa

Là hư ảo vòng nguyệt quế rụng rơi 

Là nỗi niềm câm nín 

Trái tim yêu thương bao dung nhẫn nhịn

Kết vầng sen thơm ngát thiện duyên.

 

Vần thơ em thắp lửa dọc chiều đông

Cháy nồng nàn ấm lại thời xưa cũ

Giữa buốt lạnh mưa giăng sương phủ

Khúc ân lành lại dìu dặt ngân nga.

 

Hà Nội một chiều buông rét về xa…

 

Trần Huyền Tâm