Thầy Nguyễn Sĩ Bá

Thầy Nguyễn Sĩ Bá
Thầy tôi chưa trẻ đã già Ba tư, trò ngỡ đã là năm mươi Da mồi, tóc tựa mây trời Sáu ba, thầy đã ra người ngàn năm

(Ảnh: Pixabay)



THẦY NGUYỄN SĨ BÁ

(Nguyễn Quốc Văn)

 

Thầy tôi chưa trẻ đã già

Ba tư, trò ngỡ đã là năm mươi

Da mồi, tóc tựa mây trời

Sáu ba, thầy đã ra người ngàn năm

Thầy tôi sống chẳng màng danh

Vào Nam dạy học, luận anh hùng cười

Sách viết mấy chục cuốn rồi

Nhà văn Xóm Chiếu muôn đời rưng rưng

Ngày buồn biết trước đêm dừng

Thầy trò cụng chén cầm chừng mua vui

Chén cay, thầy nhắp bóng tôi

Lời thầy tôi uống, hồn người tri âm

Ước trời quay lại xa xăm

Thầy ba lăm để tôi thành trẻ con

Mặt trời chiếu ánh trăng non

Thầy vuông vức ước mơ tròn vẹn tôi

Ngày trăng vành vạnh mặt người

Rồi tôi cũng hóa mặt trời năm xưa

Mải chèo nắng, quên thuyền mưa

Thương bao trò nhỏ cũng vừa chạm thu…