Thiền…

Thiền…
Một giọt sương lăn qua lá tơ không cần trang sức Một tiếng chim trong rơi làm suối thức Làn hương hoa Mộc gặp nước hoa Pháp Có hai chiếc lá đi tìm phương khác Tột cùng cái đẹp có cầu kì đâu


(Ảnh: Pixabay)


THIỀN...

(Nguyễn Đức Hạnh)

 

Một giọt sương lăn qua lá tơ không cần trang sức

Một tiếng chim trong rơi làm suối thức

Làn hương hoa Mộc gặp nước hoa Pháp

Có hai chiếc lá đi tìm phương khác

 

Tột cùng cái đẹp có cầu kì đâu

Tột cùng cái Thiện chẳng nói một câu

Sóng dưới đáy sâu.Sỏi nơi suối vắng

Ta thương thầm thôi  khẽ ngón tay nắng…

 

Ta hoa Chuối rừng nở bên sườn non

Bộ lông chim Công không cần phấn son

Đi suốt một đời tới đỉnh giản dị

Câu thơ cầu kì lá mục chân đi

 

Ta là tảng đá lăn vào sông em

Là hòn than đỏ sưởi cho sương đêm

Em quên hay nhớ không quan trọng nữa

Cơn mưa đâu cần căn nhà mở cửa .