Thơ bên dòng sông Luộc

Thơ bên dòng sông Luộc
Em có về Quỳnh Lang Dải đất phù sa bên bờ sông Luộc Câu ca xưa đến giờ còn buốt "Thái Bình có bốt Quỳnh Lang..." Và bây giờ em ơi Quỳnh Lang Bò vàng triền đê dâu xanh tràn bãi


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


THƠ BÊN DÒNG SÔNG LUỘC

 

Em có về Quỳnh Lang

Dải đất phù sa bên bờ sông Luộc

Câu ca xưa đến giờ còn buốt

"Thái Bình có bốt Quỳnh Lang..."

Và bây giờ em ơi Quỳnh Lang

Bò vàng triền đê dâu xanh tràn bãi

Cà chua đỏ ngượng má hồng em gái

Thóc cót trên tầng, lộc đất để mùa sau.

Xuôi sông Luộc em về Quỳnh Giao

"Bất khuất Sơn Đồng" bốn chữ vàng còn đó

Ánh điện sáng dẫn đường nhựa vào từng ngõ

Loa truyền thanh sớm tối gọi niềm vui

Qua La Vân về Ngọc Quế quê tôi

Tên làng như thơ mà xưa đói nghèo cố tật

Giờ nhà tầng giàn ăng ten cao ngất

Nước giếng khoan trong cả giọng gái làng

"Ngõ ba Anh hùng" mảnh đất Quỳnh Hoàng

Diều sáo vi vu lẫn chuông chùa yên ả

Thanh bình thế ơi một vùng đất mẹ

Em có về lưu luyến phố dâu da.

 

TỐNG TRUNG