Thương nhớ tháng Mười

Thương nhớ tháng Mười
Mỗi năm, lập đông buốt giá Con về, tìm ấm hơi cha Tháng Mười mưa rơi lắc rắc Hạt buồn, hạt lạc, chơi vơi Ba ơi, mẹ ơi, về thôi Cửa nhà chúng con đã mở Trên ban, đèn dầu thắp đỏ


(Ảnh: Pixabay)


 

THƯƠNG NHỚ THÁNG MƯỜI

(Đào Thanh Bình)

 

Mỗi năm, lập đông buốt giá

Con về, tìm ấm hơi cha

Tháng Mười mưa rơi lắc rắc

Hạt buồn, hạt lạc, chơi vơi

Ba ơi, mẹ ơi, về thôi

Cửa nhà chúng con đã mở

Trên ban, đèn dầu thắp đỏ

Đợi người dắt bé… về… chơi

Chín người, mười phương, nơi nơi

Chúng con tìm về hương mẹ

Mỗi năm, đôi lần, chậm choẹ

Giỗ Ba, giỗ Mẹ thêm thương

Ba giờ khuất dặm đường xa

Mẹ giờ phôi pha sương khói

Tháng Mười nhớ Ba, thương Mẹ

Nhói lòng, mắt ứa… lệ sa

Nhớ sao tiếng Mẹ  mượt mà

Nhớ sao dáng mẹ điệu đà, mẹ ơi

Mẹ tôi da héo, đầy vơi

Mẹ tôi dầu dãi, chơi vơi …bao ngày

Nhớ Ba, da trắng, dáng gầy

Nhớ Ba xe đạp trật trầy, Ba ơi

Thân còm, mắt hốc, chân lơi

Tâm an, chí vững, cầm cương, mấy thời

Con về…, một vái, lên trời,

Một thêm vái mẹ, một thời vái Ba

Khói hương một chút gọi là

Qua năm, năm lại rồi qua mấy đời

Con đi, đạo lại nối đời…

Cành sương, vương gió, bời bời nhớ thương

Con đi, đời lại nối đường

Cành sương, vương gió, nhớ thương vơi đầy

 

Hà Nội, tháng 10 Ất Tỵ