Tình cờ

Tình cờ
Chợt thấy em, anh ngỡ gặp ở đâu, Đôi mắt ấy và nét cười quen quá. Mà xa lạ, hoàn toàn xa lạ. Suốt đường về anh nhớ ngẩn ngơ. Có phải em - cô bé thủa xưa?


(Ảnh: Đặng Văn Tôn)



TÌNH CỜ

(Bùi Đại Dũng)

 

Chợt thấy em, anh ngỡ gặp ở đâu,

Đôi mắt ấy và nét cười quen quá.

Mà xa lạ, hoàn toàn xa lạ.

Suốt đường về anh nhớ ngẩn ngơ.

 

Có phải em - cô bé thủa xưa?

Trang họa báo, anh cắt và giữ mãi.

Ôi đôi mắt, bao lần ngắm lại,

Em nói gì qua ánh mắt em ơi?

 

Từ những ngày thơ ấu xa xôi,

Ta nói với nhau những lời im lặng.

Mà ánh mắt dịu dàng đằm thắm

Luôn dịu dàng tĩnh lặng bao dung.