Trò chơi

Trò chơi
Lang thang phố ban trưa Đếm lá vàng rơi rụng Phượng rực trời, và màu tím bằng lăng. Xao xác thời gian giọt nắng rơi vàng. Gợi nhớ hè xưa... góc quê nghèo trưa vắng!!

(Ảnh: Lan Phương)


TRÒ CHƠI 

(Nguyễn Trường Giang)


Lang thang phố ban trưa

Đếm lá vàng rơi rụng

Phượng rực trời, và màu tím bằng lăng. 

Xao xác thời gian giọt nắng rơi vàng.

Gợi nhớ hè xưa... góc quê nghèo trưa vắng!!


Ngày xưa

Trưa hè xa ấy

Dưới hàng cây che nắng

Lũ trẻ xóm tôi, trốn ngủ 

Nghịch cát bên nhau

Đóng giả vợ chồng.

Khi đó vô tư, xin nhận vai mình

Tôi làm bố, em là.. mình, mấy đứa kia là em, là chị.

Một lứa với nhau nào đâu suy nghĩ

Phân vai nhau chơi giả… một gia đình.

Cũng chia nhau công việc "triều đình"

Cũng cãi lộn.. bố lười, mẹ nhác...

Rồi giận dỗi... làm hoà. Đôi khi khóc

Lại dỗ nhau...  mai lại ... giả vợ chồng.

Thuở vô tư nào có ngại ngùng.

Tất cả chỉ là .. trò gian hàng thơ bé.

Rồi lớn lên

Mỗi người một ngả

Hàng cây xóm nghèo vẫn che bóng ban trưa. 

Vẫn tiếng ve kêu như thuở ngày xưa

Nhưng thiếu mất đâu vai người đóng "mẹ"

Em đã đi qua một thời son trẻ.

Vành hoa trên đầu em bước sang ngang

Để hàng cây hai đứa ngỡ ngàng

Còn đâu nữa cái gian hàng nho nhỏ.

Mấy đứa đi xa nhớ thời thơ trẻ

Nó vẫn nói rằng làm Bố phải là anh

Và hình như chúng nó cũng giống mình

Nói làm vợ là Em không ai khác.

... Chỉ hàng cây là đang ngơ ngác

Chuyện ngày xưa... đâu phải chuyện bây giờ.


HN. Mùa heo may!!!