Trước ngôi nhà tuổi thơ

Trước ngôi nhà tuổi thơ
Tôi trở về khi giông gió đang lên, Mẹ đi vắng, sân tràn lá rụng, Đàn gà kéo lên thềm dàn trận, Cánh cửa sổ chưa cài theo gió giật từng cơn.

 

Tôi trở về khi giông gió đang lên,

Mẹ đi vắng, sân tràn lá rụng,

Đàn gà kéo lên thềm dàn trận,

Cánh cửa sổ chưa cài theo gió giật từng cơn.

 

Tôi quen vắng nhà như một đương nhiên,

Những nhỏ nhặt chẳng bao giờ biết đến,

Những nếp áo nhăn, những lo toan giỗ tết,

Dường như không phải việc của mình.

 

Tôi bước theo đon đả nhịp phố phường,

Gót giày nhọn làm oằn lên rơm rạ,

Những cái nhớ mẹ thường hay kể,

Lại là điều tôi dễ dàng quên.

 

Rồi mai này con tôi sẽ lớn lên,

Cũng có thể lại như tôi thời trẻ,

Những ý nghĩ không cùng thế hệ,

Và tôi có buồn như mẹ tôi xưa?

 

Trước ngôi nhà còn in dấu tuổi thơ,

Chợt thảng thốt nghĩ đến ngày xa ngái,

Mẹ và lo toan không còn ở lại,

Biết lấy gì để níu giữ ngày xưa!


Phạm Hồng Oanh