Truyện cổ tích cỏ túy tâm

Truyện cổ tích cỏ túy tâm
Có một ông thương lái Xách tay nải rõ to Vào quán xin ngủ trọ Chủ quán trọ - ma cô. Vừa làm cơm cho khách Mụ chủ nghĩ lung tung Cái tay nải to thế Nhiều của cải không chừng.


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


TRUYỆN CỔ TÍCH CỎ TÚY TÂM 

 

Có một ông thương lái

Xách tay nải rõ to

Vào quán xin ngủ trọ

Chủ quán trọ - ma cô.

 

Vừa làm cơm cho khách

Mụ chủ nghĩ lung tung

Cái tay nải to thế

Nhiều của cải không chừng.

 

Ghé tai chồng mụ hỏi

Có cách nào không chồng

Để lái buôn đi khỏi

Quên tay nải đi không?

 

Ồ! Chuyện này đơn giản

Cỏ túy tâm nấu lên

Ai uống thứ nước đó

Thì chuyện gì cũng quên.

 

Mụ chủ quán mau mải

Đi hái cỏ túy tâm

Đun sôi lọc lấy nước

Lái buôn uống là nằm.

 

Sáng mai vừa thức dậy

Mụ đến phòng lái buôn

Người thì đã đi mất

Tay nải cũng mất luôn.

 

Kéo tai chồng mụ bảo

Túy tâm à túy tâm

Nó chẳng quên gì cả

Rõ là thằng chồng hâm.

 

Không thể có chuyện đó

Không thể nó không quên

Người chồng nói dứt khoát

Bà nhìn kỹ lại xem.

 

Ừ! Có thể có thật

Đúng là nó có quên

Anh ta quên gì vậy

Quên chưa trả mình tiền.

 

TỐNG TRUNG