Tự ngẫm

Tự ngẫm
Rồi một chiều ta trở về bên phố Ngắm thời gian trôi trong quán cũ ta ngồi Có một khoảng trời xanh sau tóc rối Ngọn nến vô tình đốt cháy những ngày xanh

(Ảnh: Pixabay)


TỰ NGẪM

(Lương Duyên Thắng)

 

Rồi một chiều ta  trở về bên phố

Ngắm thời gian trôi trong quán cũ ta ngồi

Có một khoảng trời xanh sau tóc rối

Ngọn nến vô tình đốt cháy những ngày xanh

 

Rồi một buổi chiều ta thấy quá mong manh

Chim cứ  hót và hoa vàng vẫn nở

Ta lại ước  được một mình trên thảm cỏ

Một mình thôi, ta nhé  chỉ một mình

 

Thời gian trôi như cơn gió vô tình

Cuốn khát vọng trôi, và bất ngờ trở lại

Nhưng ta cứ cám ơn đời mãi mãi

Thất bại, thành công là lẽ sống cuộc đời