Tự sự trước thềm xuân

Tự sự trước thềm xuân
Tạm biệt mây nhàu, tạm biệt ẩm ương Tạm biệt sắt se mưa dầm, gió bắc Mặt nước nhạt nhoà sương mù giăng mắc Hiu hắt con đường, ngõ phố rêu phong.


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


Tạm biệt mây nhàu, tạm biệt ẩm ương

Tạm biệt sắt se mưa dầm, gió bắc

Mặt nước nhạt nhoà sương mù giăng mắc

Hiu hắt con đường, ngõ phố rêu phong.


Năm tận tháng cùng kết lại một ngày đông

Nỗi nhớ vu vơ theo mùa bay mải miết

Có những điều ta còn chưa kịp biết

Đã trôi vào quên lãng phía trời mây.


Mùa thu đa tình, mùa đông ngất ngây

Cả những cũ càng xin gửi vào kí ức

Chiều ba mươi khi bóng ngày lịm tắt

Vĩnh biệt giọt buồn còn lẩn quất trong đêm.


Khúc nhạc xuân ngời đã thức niềm tin

Ngày mới tới vui rộn ràng thơi thới

Lời thệ ước chốn xưa đang nhắc gọi

Khép tàn đông. Ta nhẹ cánh, lên đường!