Ún Mường Sim

Ún Mường Sim
Nhớ bông Sim tím ngượng ngùng Tặng nhau tay chạm còn run đến giờ, Những ngày xuôi học thẫn thờ cạp hoa thổ cẩm dấu ngờ nghệch yêu,


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


ÚN MƯỜNG SIM


Nhớ bông Sim tím ngượng ngùng

Tặng nhau tay chạm còn run đến giờ,

Những ngày xuôi học thẫn thờ

cạp hoa thổ cẩm dấu ngờ nghệch yêu,


Lớn từ đồi đất sỏi nghèo

Mường Sim cát đá dõi theo bóng ngày.

Ún về với Mế rồi đây

chỉ thêu căng ngực, váy dầy chàm lanh,


Ống Ôi dìu dặt trăng thanh

Cầu thang nhón gót để giành cho ai?

Điếu ục Mế rít hơi dài

thơm mùi cá nướng sắn khoai than hồng,


Ún mời uống đák hiểu không,

Mấy trăm cây số lên mong điều gì?

Chim rừng chiều hẹn Tử quy

“Ma Mường” dẫn lối kẻo đi lạc đường!


“Cút về đi!” Đuổi mà thương

“Ngốc” không nhìn mắt tìm đường Ún trao,

Muộn rồi gió núi hanh hao

Hiệu kồng kén rể Mế nào quên anh!.. 


Nguyễn Đình Bầu