Văn tế thập loại ma vương

Văn tế thập loại ma vương
Phật với Ma ai cao ai thấp, Nghĩ rồi xem đất sập trời sa. Chuỗi ngọc châu xứ ta bà, Rung rinh xáo động thấy mà phát kinh. Trót làm một kiếp chúng sinh, Có thân thì nhúng cõi tình sắc thôi.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


VĂN TẾ THẬP LOẠI MA VƯƠNG

(Bùi Đại Dũng)

 

Phật với Ma ai cao ai thấp,

Nghĩ rồi xem đất sập trời sa.

Chuỗi ngọc châu xứ ta bà,

Rung rinh xáo động thấy mà phát kinh.

Trót làm một kiếp chúng sinh,

Có thân thì nhúng cõi tình sắc thôi.

 

May được sinh vào thời vận nước,

Thỏa tang bồng nguyện ước mưu cao.

Chí cường tả hữu ào ào,

Nào ai cân nhắc ra sao cuối thời.

Ma sự tung hứng ngập trời,

Phật đâu được nhớ đường ngời cờ hoa.

 

Nếu thời hạn chúng ma sinh phải,

Trăm năm luôn mải mãi quyền tiền.

Mồm rao đạo pháp nhân thiên,

Thuyết này kia áp buộc thuyền chúng sinh.

 

Quyết gia hình quy kia định nọ,

Điều đúng sai tưởng có mình hay.

Bạo quyền Đêm bảo là Ngày,

Trái ý đánh đập, lời ngay giết liền.

 

Nếu kết được hiện tiền quả phúc,

Vận sang giàu một lúc thành công.

Đời còng vun vén cát sông,

Vẫn còn vênh váo thành ông thành bà.

 

Bám vật chất làm đà hãnh tiến,

Chẳng biết rằng trí biến huệ lui.

Tỉnh ra thì đã muộn rồi,

Kiếp trầm luân chịu vạn đời trầm luân.

 

Còn dạng vốn được sinh căn lợi,

Hình thể duyên ăn nói phải lời.

Phúc xưa đào phá tơi bời,

Biết chi lo lắng tới hồi cạn trơ.

 

Có dạng nảy nòi nhờ chữ trí,

Lời dăm ba nương ý vụn quanh.

Đánh đu cái bả lợi danh,

Làm gì cũng tính mình giành phần hơn.

 

Phường ma quỷ cực khôn cực khéo,

Nếu vô cơ ai biết béo gầy.

Núp trong vô loại hình hài,

Không dưng mà hiện cho ai thấy mình.

 

Biết như thế mà kinh mà sợ,

Nẻo luân hồi thầy tớ đảo điên.

Ác thiện phân rõ hai miền,

Chỉ đường tơ nửa Địa Thiên khác vời.

 

Thấy nguy thế giãi bày như thế,

Thập loại ma chớ để phân tâm.

Như mơ choàng tỉnh hôn trầm,

Thoát ra đọa đỉnh giam cầm bấy lâu.