Về Côn Sơn

Về Côn Sơn
Trong khói sương bàn cờ tiên còn đó Trúc lặng im nghe suối chảy rì rầm Dáng như thiền rừng thông đứng trầm ngâm Nắng lênh loãng chiều Côn Sơn lộng gió


Trong khói sương bàn cờ tiên còn đó

Trúc lặng im nghe suối chảy rì rầm

Dáng như thiền rừng thông đứng trầm ngâm

Nắng lênh loãng chiều Côn Sơn lộng gió


Con lặng lẽ đi trong cõi nhớ

Để hồn phiêu diêu về với Bạch Vân

Thoảng đâu đây tiếng chim hót rất gần

Nghe đồng vọng, lời thơ Nguyễn Trãi


Như trời đất, như thời gian còn mãi

Mấy trăm năm dấu tích nhà xưa

Vầng tinh tú Sao Khuê vằng vặc

Ngàn năm sau chẳng thể phai mờ



Con về với Côn Sơn thăm cụ Nguyễn

Lời người xưa còn văng vẳng đâu đây

“Trúc chẻ, tro bay” vọng Bình Ngô Đại Cáo

Trong chiều thu lời non nước đong đầy


Vũ Thanh Huyền