Về hưu

Về hưu
Quá nửa đời người ngang dọc Bao nhiêu vất vả, thăng trầm Hạnh phúc, đắng cay nếm trọn Nay ta thanh thản ra về Rũ thuở tham công, tiếc việc

(Ảnh: Minh Tran)



VỀ HƯU

(Nguyễn Quốc Văn)

 

Quá nửa đời người ngang dọc

Bao nhiêu vất vả, thăng trầm

Hạnh phúc, đắng cay nếm trọn

Nay ta thanh thản ra về

Rũ thuở tham công, tiếc việc

Bỏ thời yêu, ghét, si mê

Không biết mình là ai nữa

Giờ ta tìm lại chính mình

Về hưu, về nhà với vợ

Trong đời nhiều lúc lãng quên

Giặt áo, nấu cơm, quét dọn

Gọi là chuộc chút lỗi lầm

Về hưu thảnh thơi dắt cháu

Cười vang lội tắm biển chơi

Thả diều, bắt chim, câu cá

Có khi được thành trẻ con

Về hưu rượu, trăng, hoa, gió

Trải lòng ra với bạn hiền

Tới gặp những muôn năm cũ

Đêm ngủ không còn nằm mơ

Về hưu tha hồ mà nói

Chẳng còn ai bắt bẻ mình

Có điều phải nên biết trước

Mình nói rất ít người nghe

Về hưu yêu người mà viết

Đời ta chẳng thiếu ưu phiền

Đất nước vẫn còn gian khó

Dân còn bữa đói bữa no

Vòng đời tròn như trái đất

Ai người rồi cũng về hưu 

Xa xưa gửi lại tất cả

Ta về vui với nhà ta...