Vốn đời

Vốn đời
Mỗi ngày ta đến gần ta. Mỗi ngày ta lại dần xa chính mình. Vốn mang theo dọc lộ trình. Ta “buôn” đổ quán xiêu đình chợ phiên.
Mỗi ngày ta đến gần ta
Mỗi ngày ta lại dần xa chính mình
Vốn mang theo dọc lộ trình
Ta “buôn” đổ quán xiêu đình chợ phiên.


 
Vốn này rửa mặt làm duyên
Câu thơ gánh mặt trời lên dốc ngày
Vốn cho con. Vợ vốn này
Vốn ta nướng với gió mây, ít à?
 


Xem còn, vốn liếng bao ta?
Còn bao canh bạc mở ra vui buồn
Rịt cho lành vết thương hồn
Thì con sông đã khô mòn dòng khơi.

Ta nghèo, vốn liếng thế thôi
Tiêu cho hết buổi chợ đời vào phiên
Ai lo nghèo bạc, nghèo tiền
Ta lo nghèo nhất nỗi niềm cạn khô.
 
Tiêu sài hết vốn trời cho
Ta còn TÚI RỖNG
còn KHO BẠN BẦY.
 
Kim Chuông