Xe Thái Nguyên xuyên mưa vào miền Trung

Xe Thái Nguyên xuyên mưa vào miền Trung
Nỗi niềm thông thốc bão Tóc bạc đẫm mưa dầm Có bao lời không nói Cứ từng đêm ướt thầm Tri âm trong vùng lũ Đói no đành hỏi trời Vuốt mặt mưa hay lệ Mà buốt vào bờ môi?


(Ảnh: Lê Thu)


Tốc ký 

Xe Thái Nguyên xuyên mưa vào miền Trung 

(Nguyễn Đức Hạnh)

 

Nỗi niềm thông thốc bão 

Tóc bạc đẫm mưa dầm 

Có bao lời không nói 

Cứ từng đêm ướt thầm 

 

Tri âm trong vùng lũ 

Đói no đành hỏi trời 

Vuốt mặt mưa hay lệ 

Mà buốt vào bờ môi?

 

Gửi chút tình nhỏ nhoi

Nhóm lửa hong củi ướt 

Pha ấm trà lặng thầm 

Rót vào gió thảng thốt 

 

Lũ đêm như kẻ cướp

Thôi cố ôm bát hương

Người ướt gắng che chắn 

Giữ khô cho yêu thương 

 

Gồng lên mà chống chọi 

Tay xiết qua canh thâu 

Chia tư gói mỳ cuối

Sẻ mãi nỗi thương nhau

 

Tiếng gọi từ cực Bắc 

Tiếng gọi từ miền Trung

Dù tai  không nghe thấy 

Nghe bằng ngực đang rung

 

Người Việt không bỏ nhau 

Dù tận cùng tan nát 

Nhưng câu thơ bất lực 

Nón rách đội trời mưa 

 

Thái Nguyên lại lên đường 

Về miền Trung chờ đợi 

Những than hồng nhỏ nhoi 

Góp thành lửa dữ dội .