Xóa

Xóa
Anh giơ tay bóc tờ lịch hôm qua Có một ngày rơi đi, không ai nhớ nữa Một ngày của một năm, của vô biên vũ trụ Anh xóa trong lòng dấu vết thời gian.

(Ảnh: Nhà thơ Bùi Thanh Huyền)


XOÁ

(Bùi Thanh Huyền)

 

Anh giơ tay bóc tờ lịch hôm qua

Có một ngày rơi đi, không ai nhớ nữa

Một ngày của một năm, của vô biên vũ trụ

Anh xóa trong lòng dấu vết thời gian.

 

Sẽ là những ngày tháng không em

Làn gió mới của một ban mai khác

Nụ hôn chơi vơi giữa trời và đất

Hạt nhớ gieo vào mảnh đất không em

 

Bàn tay anh lại run rẩy đưa lên

Anh họa chân dung người đàn bà khác

Sao cây cọ trong tay anh ngơ ngác

Bỗng nhiên dừng ở nét em?

 

Anh trốn mình trong náo nhiệt âm thanh

Phố và đèn lung linh cổ tích

Trốn trong huyền thoại hoa và màu sắc

Sao phố mọc đầy hoa dại của em?

 

Anh mải mê những gương mặt không quen

Những đôi mắt buồn mênh mông kiểu khác

Sao bỗng thấy giọt buồn mặn chát

Rơi từ thăm thẳm mắt em.

 

Hãy bay đi chú ngựa nhỏ của em

Hãy bay về miền khao khát mới

Ô kìa, sao ngựa hồng anh quỳ gối

Bên thầm thì man dại cỏ xanh em…