Xuân đã về

Xuân đã về
Đã thấy Xuân ngời vời vợi trên cao Không gian xưa tịnh nguyên màu xưa cũ Chiều nhẹ lơi, lơ thơ tơ nắng rủ Chút lạnh cuối mùa thoang thoảng đường mây.

 


Đã thấy Xuân ngời vời vợi trên cao 

Không gian xưa tịnh nguyên màu xưa cũ

Chiều nhẹ lơi, lơ thơ tơ nắng rủ

Chút lạnh cuối mùa thoang thoảng đường mây.


Lối Xuân về mưa ấm bàn tay

Cây náo nức vỗ về xanh lá

Hoa rạng rỡ lời môi xinh quá 

Tiếng ngọt ngào, lảnh lót, rảnh rang...


Ngày xàng xê đong đếm giọt thời gian 

Đêm tí tách sợi nhung huyền thẳm nhớ

Ba vạn sáu ngàn ngày quẩn quanh duyên, nợ

Đông trước, Xuân sau tương ngộ tương phùng.


Mây trắng hạc vàng ngàn đời vẫn chờ mong

Cơn bĩ cực thương về miền hoang hoải

Chốn cũ người xưa phúc duyên vui thắm lại

Khúc tương phùng…

Xuân chín mọng tầng không!


Trần Huyền Tâm