Ấn đầu

Ấn đầu
Ở nhà sáng tác Nha Trang mình được xếp ngủ chung phòng cùng nhà thơ họ Đinh nổi tiếng. Sau năm ngày thì mình chuyển từ phòng 207 sang phòng 201 do một nhà văn về sớm trả lại phòng.

(Ảnh: Nguyen Thong)

 

ẤN ĐẦU

(Nguyễn Linh Khiếu)


Ở nhà sáng tác Nha Trang mình được xếp ngủ chung phòng cùng nhà thơ họ Đinh nổi tiếng. Sau năm ngày thì mình chuyển từ phòng 207 sang phòng 201 do một nhà văn về sớm trả lại phòng. Đây là cơ hội không thể tốt hơn để mình đào tẩu khỏi cơn đọc thơ kinh hoàng của nhà thơ họ Đinh. 

Khi chuyển phòng đêm đã khá khuya. Phòng 201 ở ngay đầu hồi có cửa sổ mở ra hai phía. Do cửa kính trong suốt nên rèm sẫm màu được kéo kín. Phòng có hai giường nhỏ. Mình chọn giường sát cửa sổ nằm ngủ. Đầu quay ra phía cửa và chân đạp vào tường.

Ngủ được một lúc thì ác mộng xuất hiện. Mơ rằng khi đang bơi ếch ngoài biển lúc ngụp đầu xuống thì có ai đó ấn đầu mình xuống thật sâu. Mình không thể nào ngóc đầu lên được. Chân tay đều bị khóa chặt. Mình vùng vẫy mãi không sao thoát ra. Bỗng nhiên có một phép màu nào đó hất tung mình lên khỏi mặt nước. 

Khi choàng tỉnh mình thấy đã nằm vật ở dưới đất. Kỳ lạ là giường khá cao và nền phòng là gạch men nhưng mình không cảm thấy cơ thể có chút đau đớn nào. Cứ như thể có ai đó đã ném mình xuống đất một cách hết sức dịu dàng. Thấy lạ mình chuyển sang chiếc giường bên và nằm quay đầu ngược lại. Từ đó mình ngủ ngon lành đến sáng. 

Sáng sau khi tỉnh dậy. Mình nằm im nhớ lại ác mộng đêm qua. Bất chợt mình kéo bức rèm nơi chiếc giường bên cửa sổ và sững sờ nhận ra đối diện bức tường cuối giường là một pho tượng Chúa toàn thân to lớn trắng toát cùng nhiều tượng thần xung quanh. Nhìn kỹ hóa ra đó là mặt tiền của một thánh đường Thiên Chúa khá đồ sộ. Từ quần thể tượng Chúa đến bức tường căn phòng mình ở chỉ khoảng sáu bảy mét.

Pho tượng Chúa ở mặt tiền thánh đường có tầm cao ngang bằng căn phòng tầng hai mình ở. Chết thật. Đêm qua do không biết mà mình đã vô tình nằm ngủ duỗi thẳng chân vào mặt Ngài.